Thiên Nô Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Quy Tắc Cuộc Chơi - Chương 10: Nước Mắt Cây Ngô Đồng

  1. Home
  2. Quy Tắc Cuộc Chơi
  3. Chương 10: Nước Mắt Cây Ngô Đồng
Next

Cả đời Lộ Vãn An chưa bao giờ cảm thấy bất lực như lúc này, cô không thể làm gì ngoài việc nhìn hình bóng kia dần dần mờ đi. Lúc ấy Lộ Vãn An đã nghĩ gì?Dường như...Mặt trời của cô...Không sáng nữa rồi.........Tô Minh Nguyệt ngây ngốc đứng nhìn Lộ Vãn An dần dần tiến vào trong. Cô mỉm cười một chút, nếu bây giờ có người hỏi cô cảm thấy thế nào, cô sẽ trả lời rằng mình rất hạnh phúc.Ít ra trước khi rời đi, Lộ Vãn An đã gọi tên cô. Dù không được ôm, nhưng cũng đã nắm tay rồi không phải sao?Sau khi cánh cổng đóng lại, cô nghe thấy tiếng động bên ngoài hang. Cô phì cười, "Đám người nhát cáy này, biết tin cũng thật nhanh, không lẽ trước khi biến mất phải tiêu diệt cái đám này??"Tô Minh Nguyệt sửng sốt với ý nghĩ của mình, dường như cách xa Lộ Vãn An, con người cô trở nên càng máu lạnh vô tình."Dù sao thì hôm nay cũng là ngày vui, tha cho bọn họ thôi nhỉ?" Nhưng ngay sau đó cô lại nhếch môi, "Còn lâu!"...........Khi Lộ Vãn An phục hồi lại tinh thần, cô nhận ra mình đã đến một không gian khác. Nơi đây có sương mù bao quanh, không thể nhìn rõ được bất cứ thứ gì. Nhưng chỉ một lát sau, đám sương mù đột nhiên tan đi, cô chưa kịp định thần lại, đã bị cảnh tượng trước mắt làm cho sững sờ.Trước mắt cô là một ngôi nhà nho nhỏ với phong cách cổ kính, xung quanh nhà trồng đầy hoa oải hương, xa xa còn có thể nghe thấy tiếng suối chảy róc rách.Phía sau nhà là một cây ngô đồng thật lớn, nhìn giống như là...Cây ngô đồng hẹn ước của cô và Tô Minh Nguyệt khi còn bé.Khi còn nhỏ Lộ Vãn An và Tô Minh Nguyệt rất khó gặp được nhau, một người là Thần Nữ, một người là con gái trưởng môn phái Thanh Sơn. Việc làm thường ngày của bọn họ là tu luyện, nên quả thật không có thời gian dạo chơi bên ngoài.Nhưng bản tính của Lộ Vãn An chính là không bao giờ chịu ngồi yên một chỗ. Không biết đã bao nhiêu lần cô dụ dỗ Tô Minh Nguyệt trốn ra ngoài chơi. Và cây ngô đồng chính là nơi ước hẹn của hai người họ.Nhưng Lộ Vãn An nhớ rất rõ, vào năm Tô Minh Nguyệt ra ngoài lịch luyện, cha của Tô Minh Nguyệt đã cho người chặt cái cây này đi. Bởi vì theo như lời đồn đãi, trên cây ngô đồng có ẩn chứa ma khí, không tốt cho sự tu luyện của đạo sĩ. Chính vì vậy, ông ấy nhân cơ hội Tô Minh Nguyệt rời đi, thẳng tay chặt đi cái cây này.Khi Tô Minh Nguyệt quay về, thấy cây ngô đồng nằm khô quắc dưới đất, cô không nói lời nào. Nhưng đêm đến, Tô Minh Nguyệt lại đến gặp Lộ Vãn An, nức nở nói, "An An, cha chị chặt mất cây ngô đồng rồi...Có phải sau này em không hẹn chị ra ngoài chơi được nữa không?"Lúc đó Lộ Vãn An cảm thấy cô thật sự quá ngốc, cây ngô đồng bị gãy thì liên quan gì đến việc hai người họ trốn ra ngoài chơi?Cô liền không chút để ý mà nói, "Gãy thì trồng cái khác thôi, có gì đâu mà chị khóc?"Nghĩ đến đây, Lộ Vãn An cảm giác sóng mũi của mình cay cay. Tô Minh Nguyệt đã bắt đầu trồng lại cái cây này như thế nào? Bao lâu rồi? Khi trồng nó cô suy nghĩ điều gì?Có vô vàn những câu hỏi được đưa ra, nhưng không bao giờ cô có được câu trả lời...Lộ Vãn An bước ra phía sau nhà, lại gần cây ngô đồng, ngẩn ngơ nhìn nó. Cô sờ lên thân cây, đầy rẫy những dòng chữ nho nhỏ, những dấu vết trên cây làm cho cô cảm giác như nó chính là cái cây ngô đồng đã bị chặt kia. Nhưng nhìn kĩ lại một chút, cô nhận ra nội dung của những dòng chữ này là những lời nhắn nhủ, ước mơ mà năm đó cô và Tô Minh Nguyệt cùng nhau viết lên. Chỉ là...Những câu này, đều là nét chữ của Tô Minh Nguyệt...Cảm giác như, ngày hôm đó Tô Minh Nguyệt không phải khóc vì chuyện cây ngô đồng bị chặt, không phải khóc vì sợ Lộ Vãn An không hẹn cô ra ngoài chơi, mà là cô ấy sợ...Sợ những kỉ niệm giữa hai người bao năm qua bị mất đi..."Hôm nay là sinh nhật 10 tuổi của An An, chúc An An sinh nhật vui vẻ.""Hôm nay A Nguyệt tặng cho An An một bông hoa oải hương, An An nói rất thích.""Hôm nay An An trở thành Thần Nữ, thật tự hào.""Hôm nay An An không ra ngoài chơi, An An nói rất bận.""Hôm nay A Nguyệt đi xa, An An không đến tiễn."..........."Hôm nay tay tôi dính máu rồi, máu của người Vãn An yêu.""Xin lỗi Vãn An.""Lộ Vãn An."...........Mỗi một dòng chữ, từng câu từng câu đều là từ lúc Tô Minh Nguyệt còn bé cho đến lúc trưởng thành. Nét chữ từ ngây ngô, trở nên phóng khoáng, vững chãi. Biết bao nhiêu năm trôi qua, bao nhiêu sóng gió xô đẩy cuộc đời của hai người.Tất cả đều thay đổi, Lộ Vãn An cũng vậy. Nhưng Tô Minh Nguyệt thì không...Dường như mỗi lời mà cô viết lên...Đều không bao giờ thiếu đi hai chữ "An An."

Next
Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest


guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
    • Trang chủ
    • Bảng tin
    • Liên hệ chúng tôi
    • Giới thiệu

    © 2024 Thiên Nô Tiểu thuyết. All rights reserved

    Đăng nhập

    Lost your password?

    ← Back to Thiên Nô Tiểu thuyết

    Đăng kí

    Register For This Site.

    Log in | Lost your password?

    ← Back to Thiên Nô Tiểu thuyết

    Lost your password?

    Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

    ← Back to Thiên Nô Tiểu thuyết

    Premium Chapter

    You are required to login first