Thiên Nô Tiểu thuyết
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma
Đăng nhập Đăng kí
Sign in Sign up
  • XuyênKhông
  • TruyệnTeen
  • TruyệnNgắn
  • Truyện ma

Cùng anh băng qua đại dương

5 Type: Genres: Đời Thường, Hiện đại, Tình Cảm
Nhã Thụy là con gái của thuyền trưởng cướp biển Đoàn Hùng, một tên cướp biển chân chính. Cho đến một ngày, cô bị kẻ thù của ba mình bắt cóc, người được mệnh danh là Ác Quỷ Đại Dương, thuyền trưởng Chánh Uy. Trong khi Chánh Uy săn lùng ba của Nhã Thụy và...
Continue Reading →

Thầy Bạch! Đừng Làm Loạn - Chương 42: Bận Thu Phục Vợ Yêu

  1. Home
  2. Thầy Bạch! Đừng Làm Loạn
  3. Chương 42: Bận Thu Phục Vợ Yêu
Next

Cả hai đắm chìm trong nụ hôn ngọt ngào của tình yêu, quyến luyến một hồi mới dứt ra. Tiểu Nghiên thở hổn hển, vì bị hôn mê quá sâu. “Vậy…vậy anh đồng ý giúp em rồi nhé.” Cô đẩy người hắn ra, giữ khoảng cách. “Ừm.” Bạch Phong Thần bận suy nghĩ gì đó, hắn với lấy điện thoại trên bàn tuỳ tiện ấn vào một dãy số. Đầu bên kia vang lên là giọng của một người đàn ông, Bạch Phong Thần nói với người trong máy toàn bộ bằng tiếng anh và tất nhiên Tiểu Nghiên có thể hiểu bọn họ đang nói gì. “Kiểm tra toàn bộ camera trong khách sạn LA này cho tôi, cụ thể là hai tuần trước.” Hắn không mặn không nhạt nói rồi nhanh chóng cúp máy, chút chuyện cỏn con này chỉ cần tra trong tích tắc là ra. Đầu bên kia nhận lệnh rồi lập tức đi điều tra rất nhanh Bạch Phong Thần đã nhận được tất cả video có chứa hình ảnh của Hoắc Hiên. Hắn mở lên trên máy tính cho Tiểu Nghiên xem cùng, mọi thứ xảy ra trong video đều y hệt lời Hoắc Hiên nói. “Cậu điều tra cho tôi kẻ đã đứng đằng sau sắp đặt mọi chuyện ngày hôm đấy.” Bạch Phong Thần nhấn gửi tin nhắn cho người vừa nãy, rồi thờ ơ tắt điện thoại vứt sang một bên. Hắn nhích sang chỗ Tiểu Nghiên ngồi. “Em thấy sao?” Bạch Phong Thần đợi cô khen ngợi, nhưng trái ngược với suy nghĩ của hắn Tiểu Nghiên không những không khen ngợi mà còn cười cợt. “Anh làm trò gì vậy, kiểm tra camera thì Hoắc Hiên cậu ta đã tra là lâu rồi.” Vì tra camera xong vẫn không tìm được người đã hạ thuốc nên mới nhờ hắn đó. Mặt Bạch Phong Thần bỗng chốc đen khịt lại cau có, Tiểu Nghiên thấy mặt mày hắn u ám như vậy có hơi sợ, sợ cái miệng hại cái thân thôi, nên cô thêm một câu. “Nhưng anh giúp em tìm danh tính kẻ đứng đằng sau là được rồi.” Cô cười cười xoa dịu bầu không khí u ám lúc nãy. Mặt hắn quay lại với vẻ bình thường cô mới thở dài một cái, quả là hú hồn đi. “Cậu ta đã điều tra số của người gửi tấm ảnh đó chưa?” Bỗng Bạch Phong Thần lên tiếng, vẫn là có hắn là người sáng suốt nhất, nhìn ra điểm bất thường. Ừ ha, sao lúc đấy cô lại không hỏi Hoắc Hiên cái này nhỉ, rất có thể cậu ấy chưa tra số kia cũng nên. “Em chưa hỏi cái đấy, nhưng lỡ tra số ấy không ra thì sao?” Chuyện này cũng không phải là không xảy ra đi, người ta đã kì công chuẩn bị kế hoặc hoàn hảo như thế chắc chắn cũng phải chuẩn bị một số khác để gửi ảnh đấy chứ. Cả hai người rơi vào trầm luân, chỉ sợ tất cả các manh mối đều rơi vào bế tắc. “Thôi đi ngủ đi mai anh đưa em đi chơi.” Bạch Phong Thần đổi đề tài, chuyện này cứ để người của hắn điều tra đi. Hắn đứng dậy, cầm tay Tiểu Nghiên kéo cô về phòng ngủ. “Anh không phải đi làm sao?” Tiểu Nghiên bỗng nhớ ra mục đích bọn họ đến đây, cô ủ rũ nói. “Không quan trọng bằng đưa em đi chơi.” Bạch Phong Thần nhàn hạ nói, dù sao không đi làm một ngày công ty cũng không phá sản luôn được. Hắn còn bận đi thu phục vợ yêu nữa, chuyện công ty kia tính sau. Cô nghe hắn nói vậy có hơi ngượng, nhưng nghĩ đến hai từ ‘Đi chơi’ thôi mà cả người Tiểu Nghiên bỗng phấn chấn hẳn lên, cô vui vẻ tạm gác lại chuyện của Hoắc Hiên qua một bên, đi theo Bạch Phong Thần về phòng ngủ. Nhưng mà, hình như có điều gì sai sai. Sao cô lại đi theo hắn về phòng chứ. Khi mà Tiểu Nghiên nhận ra điều này thì đã quá muộn rồi, cô đã chính thức bước chân vào trong hang sói, không còn đường quay đầu. “Tính chạy đi đâu?” Bạch Phong Thần đứng chặn ở cửa, thích thú nhìn bộ dạng sợ hãi này của cô. “Em…em về phòng ngủ.” Cô lách ra phía khác định chui ra sau người hắn. Nhưng Bạch Phong Thần chỉ cần nhích người sang một bên đã có thể ngăn chặn vụ tẩu thoát này từ cô. “Ngủ ở đây đi, anh sợ em lạ nhà ngủ không quen.” “Sao anh biết em lạ nhà sẽ không ngủ được chứ.” Lí do này cũng quá cao siêu rồi, nói đúng tâm lý cô luôn rồi. Bạch Phong Thần không nói gì để Tiểu Nghiên tự suy diễn, hắn đóng cửa lại rồi kéo cô lại phía chiếc giường rộng lớn giữa phòng. “Bạch Phong Thần buông em ra.” Cứ cái đà này cô sẽ lại bị hắn ăn sạch mất. Cô còn yêu đời lắm với lại mai còn phải đi chơi nữa, cô sẽ không bỏ lỡ lần đi này đâu. “Đi ngủ thôi, mai còn đi chơi.” Bạch Phong Thần ôm cô nằm xuống rồi nhắm mắt lại ngủ. Tiểu Nghiên bị hành động này của hắn doạ cho ngu luôn, vậy là chỉ ngủ thôi sao? nãy giờ cô đang suy nghĩ cái gì vậy chứ. Tại sao bỗng nhiên trong lòng cô lại cảm thấy hụt hẫng như vậy? Nghe được nhịp thở đều đều của hắn, Tiểu Nghiên chắc chắn là Bạch Phong Thần đã ngủ rồi, cô định nhấc bàn tay hắn đang ôm mình ra, để đi về phòng ngủ. Nhưng cô mới chạm vào tay hắn thôi, Bạch Phong Thần đã mở mắt ra. “Em đi đâu?” Hắn gằn giọng hỏi, khuôn mặt có phần tức giận.

Next
Theo dõi
Đăng nhập
Thông báo của
guest


guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
    • Trang chủ
    • Bảng tin
    • Liên hệ chúng tôi
    • Giới thiệu

    © 2024 Thiên Nô Tiểu thuyết. All rights reserved

    Đăng nhập

    Lost your password?

    ← Back to Thiên Nô Tiểu thuyết

    Đăng kí

    Register For This Site.

    Log in | Lost your password?

    ← Back to Thiên Nô Tiểu thuyết

    Lost your password?

    Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

    ← Back to Thiên Nô Tiểu thuyết

    Premium Chapter

    You are required to login first